BÀI VIẾT MỚI
Showing posts with label hôn nhân. Show all posts
Showing posts with label hôn nhân. Show all posts

Cưới đàn bà đẹp thì hãnh diện vài năm, cưới đàn bà tốt thì hãnh diện một đời

Bạn có bao giờ thắc mắc: Tại sao đàɴ ông thông minh không bao giờ chọn một người đàɴ вà quá xinh đẹp làm vợ? Tại sao một người đàɴ ông xuất sắc luôn cưới người vợ nhìn bên ngoài rất đỗi bình thường?
Đàn ông thông minh không muốn phải giữ chân người đàɴ вà quá đẹp

Đàn ông thông minh thay vì lựa chọn một người đàɴ вà đẹp hoàn hảo, họ sẽ tìm một người phụ nữ giản dị, bình thường nhưng vừa thông minh vừa có duyên về làm vợ. Họ biết rằng sắc đẹp đến một ngày nào đó rồi sẽ phai tàn. Chỉ có nét duyên của phụ nữ là cả đời không thay đổi, đối với một người đàɴ ông, như vậy là đủ rồi.
Việc giữ chân một người đàɴ вà đẹp là điều khó khăn, vì đàɴ вà đẹp thường có trong mình nhiều lựa chọn. Khi có nhiều lựa chọn, người ta sẽ rất dễ thay lòng.

Đàn ông sợ bị phản bội, sợ đàɴ вà thay lòng, sợ bị bỏ lại với cái tôi đầy vết thương chằng chịt với câu nói: “γêυ gái đẹp làm gì để rồi bị cắm sừng!”. Đàn ông sẽ vì thế mà chọn cho mình một hướng đi an toàn hơn mà không cần nghĩ ngợi về nhiều chuyện.

Bởi vì họ biết rằng, đến một lứa tuổi nhất định, họ chọn người để lấy làm vợ chứ không chọn một người bạn gái để khoe khoang với thiên hạ. Thứ họ bấy lâu tìm kiếm nằm ở tâm hồn và phẩm chất bên trong.

Cưới đàɴ вà đẹp chỉ hãnh diện được vài năm

Nhan sắc của người đàɴ вà không tồn tại mãi mãi. Đàn ông γêυ đàɴ вà đẹp vốn chỉ nghĩ đến nhất thời. Cưới đàɴ вà đẹp vì nhan sắc, anh ta có thể hãnh diện với bạn bè, chiến hữu, bởi vì lúc đó cô ấy còn trẻ, còn đẹp. Nhưng tuổi tác sẽ lấy đi của phụ nữ vẻ ngoài hấp dẫn, пόпɡ вỏпɡ, lúc đấy đàɴ ông có dám chắc mình sẽ không thay lòng?

Sau một vài năm chung sống cùng người đẹp, ngoại trừ những ngày tháng đầu tiên được hãnh diện với thiên hạ, được no nê con mắt ngắm nhìn và sở hữu một người đàɴ вà đẹp đẽ, quyến rũ còn lại mọi thứ chưa chắc đã như mơ.

Hiếm có một người nào là hoàn hảo tuyệt đối, đàɴ вà đẹp đôi khi chẳng phải đàɴ вà biết điều. Biết đâu đàɴ ông lại lựa chọn phải một người đàɴ вà đẹp nhưng bên trong rỗng tuếch và phải chịu đựng người phụ nữ đó đến suốt cuộc đời thì sao.
Đàn ông nên nhớ rằng: “Sự giàu có có thể khiến một người đàɴ вà đẹp xiêu lòng nhưng chỉ có sự chân thành mới làm rung động được trái tim của người đàɴ вà tốt”. Đàn ông trưởng thành nên chọn một người đàɴ вà tốt làm vợ, đừng chỉ chọn một người đàɴ вà có nhan sắc bên ngoài mà thiếu những phẩm chất bên trong.

Cưới được người đàɴ вà tốt, thông minh thì hãnh diện cả đời

Sẽ thật tuyệt vời khi người đàɴ ông có thể lấy được một người vợ tốt vừa đảm đang, thông minh lại tháo vát biết hiểu chuyện trước sau. Đàn bà tốt sẽ là một người vợ tâm lý biết sáƫ cánh cùng chồɴġ. Họ sẽ không khiến đàɴ ông mất mặt trước bạn bè, họ hàng.

Họ sẽ trở thành niềm tự hào của chồɴġ không chỉ ở vẻ đẹp bên ngoài mà còn ở tính cách bên trong. Cưới được đàɴ вà tốt, đàɴ ông có quyền hãnh diện cả đời vì cô ấy không chỉ là người vợ tốt mà còn là người con tốt, người mẹ tuyệt vời.

Không nói quá rằng phụ nữ thông minh, phụ nữ tốt luôn có giá hơn nhiều so với những người phụ nữ chỉ sở hữu vẻ đẹp bên ngoài. Đàn bà ạ, đẹp thôi là chưa đủ. Hãy phấn đấu trở thành một người phụ nữ thông minh, có giá trị cả bên ngoài lẫn phẩm chất bên trong nữa nhé!

Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả

Theo Cafe8vn

Vợ chồng mù sinh 4 con khỏe mạnh: Bán tăm bông kiếm sống, 10 năm êm đẹp

Đều bị khiếm khuyết về đôi mắt, cuộc đời đã đưa đẩy cho anh Trung và chị Hiền gặp rồi thương nhau. Kết quả của tình yêu là 4 đứa con ngoan ngoãn, khỏe mạnh lần lượt ra đời trong niềm hạnh phúc của hai vợ chồng.
Anh Sinh và chị Hiền đều bị khiếm khuyết đôi mắt, mỗi lần đi bán hàng anh chị phải bồng thêm đứa con út theo vì ở nhà không ai trông - Ảnh: ANH LÊ
Làm gì cũng được, miễn đi cùng nhau

Anh không may mắn bị mù bẩm sinh, chị cũng vĩnh viễn mất đi đôi mắt do cơn sốt phát ban khi mới lên ba tuổi. Cả anh Lê Trung Sinh (33 tuổi, quê Đồng Tháp) và chị Nguyễn Thị Mỹ Hiền (31 tuổi, quê An Giang) đều không có kí ức về một cuộc sống đầy màu sắc, ánh sáng.

Thế nhưng thay vì oán trách số phận, anh chị vẫn ngày ngày chăm chỉ dìu dắt nhau đi bán vé số, bán tăm bông kiếm tiền, nuôi dạy 4 đứa con và coi đó là gia tài của mình.

Anh Sinh gặp chị Hiền khi cả hai cùng làm chung tại một cơ sở massage của người mù ở Vũng Tàu. Rồi hoàn cảnh đồng điệu khiến anh chị nảy sinh tình cảm và quyết định về chung một nhà.

Anh Sinh kể, sau khi cưới nhau, anh chị chuyển về TP.HCM thuê trọ và làm nghề bán vé số dạo để kiếm sống, lúc nào hai người cũng dắt nhau đi.

“Khi mới lên Sài Gòn, hai vợ chồng tôi cùng nhau đi bán vé số dạo. Hồi đó đi bộ nhiều lắm, hai vợ chồng nắm tay nhau cứ tìm đường mà đi, nhiều khi nắng quá phải ngồi tạm gốc cây hay chỗ ngã tư nào đó để nghỉ mệt. Hồi đấy tôi bán vé số mỗi tờ lời 1.200 đồng”, anh Sinh kể.
Mỗi lần dùng điện thoại hay làm việc đều rất chậm và khó khăn nhưng chưa bao giờ chị Hiền nản lòng
Thế nhưng lời lãi chẳng được bao nhiêu mà anh chị lại thường xuyên bị người ta lừa mất vé số. “Hồi bán vé số vợ chồng tôi rất hay bị lừa, người ta đồng ý mua, lựa xong đi mà không trả tiền, bị hoài luôn. Nhiều lần bị mất như vậy tôi vừa buồn lại vừa lo bên đại lý không giao vé số cho mình đi bán, thu nhập không ổn định để nuôi con”, chị Hiền thở dài.

Con thương bố mẹ vì bố mẹ không nhìn thấy được những thứ xung quanh. Vì vậy mỗi lần bố mẹ ra ngoài con thường lấy dép cho đúng đôi và chỉ đường cho bố mẹ đi

Sau này khi được một người bạn giới thiệu, anh chị chuyển qua bán tăm bông. Tuy có chút chậm chạp khi thối tiền lại cho khách nhưng rất may anh chị đều biết cách phân biệt những tờ tiền có mệnh giá từ 10 ngàn đồng trở lên nên không bị nhầm lẫn. Còn với một số loại tiền bằng giấy không phân biệt được thì anh nhờ người quen phân loại giùm.

Mỗi ngày, từ 6 giờ rưỡi sáng, anh chị lại bồng theo đứa con út mới 20 tháng tuổi, thuê một anh xe ôm quen chở đến những khu chợ như chợ Hòa Bình, Bà Chiểu…để bán tăm bông. Mỗi lần thuê xe như vậy, anh chị lại mất khoảng hơn 100.000 đồng tiền xe ôm, trừ đi chi phí mỗi sáng anh chị cũng chỉ dư khoảng chừng 150.000 - 200.000 đồng.

“Mỗi ngày bán như vậy trả tiền xe ôm mất gần một nửa. May là có anh xe ôm quen chịu chở chứ đi xe ngoài thì còn mắc hơn. Vợ chồng tôi lại không đi xe buýt được vì từ nhà ra bến xe xa, lại còn thêm chiếc loa kẹo kéo, vợ tôi thì bế thằng con út nữa. Số tiền kiếm được buổi sáng để lo tiền ăn trưa và tối cho cả gia đình, tiền bỉm sữa và đóng tiền nhà trọ 2 triệu đồng/tháng. Buổi tối tôi đi bán một mình kiếm tiền lo vừa đủ bữa sáng chứ không dư giả gì. Đó là những ngày bình thường còn tới mùa mưa bão khổ lắm, bán không được”, anh Sinh cho hay.

Trời phú cho anh Sinh giọng hát nên anh chị sắm một chiếc loa kẹo kéo để anh Sinh hát trong khi bán hàng. Cứ vậy ngày nắng cũng như ngày mưa, anh Sinh đi trước vừa đẩy loa kẹo kéo vừa hát còn chị Hiền địu đứa con trai nhỏ của mình ở trước ngực, một tay vịn vào chiếc loa theo sau để khỏi bị lạc, chứ thế đi hết khu chợ này đến khu chợ khác mưu sinh.
Bù lại sự vất vả, vợ chồng anh chị có bốn đứa con khỏe mạnh, ngoan ngoãn
10 năm bên nhau, người này nóng thì người kia im lặng

Hơn 10 năm chung sống, anh Sinh và chị Hiền đã có với nhau 4 mặt con. Anh Sinh chia sẻ, mỗi lần vợ mang thai anh lại như ngồi trên đống lửa vì sợ con sinh ra bị di truyền của anh, nhưng may thay cả 4 đứa trẻ đều khỏe mạnh bình thường.

Những ngày đầu khi có con cuộc sống của anh chị gặp nhiều khó khăn. “Hồi đó mới sinh không có kinh nghiệm gì, tất cả phải tự mò mẫm chăm con. Mỗi lần pha sữa cũng không biết là bao nhiêu, chỉ áng chừng rồi pha, sau đó nếm thử xem đã vừa chưa mới dám cho con bú. Thời gian đầu còn bị nước nóng đổ vào tay, sau này làm mãi rồi quen dần”, chị Hiền nhớ lại.

Hiện tại cả gia đình anh Sinh đang sống ở một phòng trọ trên đường số 2, khu dân cư Bình Hưng (Bình Chánh, TP.HCM). Căn phòng trọ chỉ chừng mười mấy mét vuông, phía trên có căn gác nhỏ, buổi tối cả gia đình chia nhau ra nằm ngủ mới đủ. Chị Hiền nói các vật dụng trong nhà anh chị đều sử dụng thành thạo, tuy không bằng người bình thường nhưng rèn luyện nhiều nên cũng quen dần.

Chị Hiền cũng cho hay, từ khi cưới nhau anh chị rất ít xảy ra xích mích. “Từ khi cưới tới giờ, vợ chồng tôi không cãi vã nhiều. Lúc người này nóng thì người kia im lặng để mọi chuyện qua đi. Ngày xưa bố mẹ tôi chia tay nhau, tôi chỉ được ở với mẹ nên không muốn các con tôi cũng gặp hoàn cảnh như vậy. Lâu lâu có dịp rảnh rỗi, anh Sinh lại hát cho tôi và các con nghe, anh ấy hát hay lắm”, chị Hiền vừa nói vừa cười ngượng ngùng.
Ba anh em chia nhau phụ bố mẹ, bé gái khéo léo đảm nhận nhiệm vụ trông em
Mơ ước con sẽ học hành đến nơi đến chốn

Tuy cuộc sống khó khăn nhưng gia đình anh chị sống vui vẻ, đặc biệt, 4 đứa con ngày càng khôn lớn và mạnh khỏe là động lực để anh chị cố gắng mỗi ngày. Anh sinh cho biết, dù không thấy được mặt các con nhưng anh chị vẫn luôn hạnh phúc vì các con đều khỏe mạnh, ngoan ngoãn, biết phụ bố mẹ việc nhà.

Tôi ấn tượng với các con của anh chị ngay khi vừa bước vào nhà, 3 đứa trẻ lần lượt khoanh tay chào “con chào cô” rất lễ phép. Và cả khi ra về cũng vậy, chúng đều chào tôi bằng giọng điệu hồn nhiên của những đứa trẻ ngoan, cậu con út mới 20 tháng tuổi chưa biết nói cũng vẫy vẫy bàn tay bé xíu khi chị Hiền nói tôi sắp về.

Tôi tả một lượt những đứa trẻ cho anh chị nghe, rằng cả 4 đứa đều có đôi mắt to tròn, bé gái có một cái má lúm đồng tiền rất duyên. Nghe thấy thế cả anh Sinh và chị Hiền đều nở nụ cười mãn nguyện.

“Tôi không thấy mặt chúng nhưng ngày ngày bế các con trên tay cũng cảm nhận được, tôi chỉ mong chúng nó khỏe mạnh. Vợ chồng tôi cũng đỡ nhiều khi các con lớn, chúng nó ngoan ngoãn và biết phụ việc nhà”, anh Sinh nói bằng giọng tự hào.

Em Lê Văn Đạt (13 tuổi, con trai lớn của vợ chồng anh Sinh) nhanh nhảu nói: “Tụi con giúp bố mẹ nấu cơm, rửa chén, trông em. Con thương bố mẹ vì bố mẹ không nhìn thấy được những thứ xung quanh. Vì vậy mỗi lần bố mẹ ra ngoài con thường lấy dép cho đúng đôi và chỉ đường cho bố mẹ đi”.
Gia đình tuy nghèo nhưng luôn hạnh phúc
Vui vì 4 đứa con đều khỏe mạnh nhưng anh chị lại đau đáu nỗi lo vì không cho con học hành đúng tuổi. Ba đứa con lớn của anh chị cách nhau 2 tuổi, đứa lớn nhất đáng lẽ năm nay đã lên lớp 6 thế nhưng cả 3 anh em đều đang học chung lớp một ở một trường do các sơ bên nhà thờ mở dạy.

Nhắc đến chuyện học hành của con, chị Hiền rơm rớm nước mắt nói: “Mơ ước lớn nhất của tôi là các con được học hành đàng hoàng để sau này có nghề nghiệp tự lo cho bản thân, đời tôi đã khổ rồi, tôi không muốn các con cũng phải khổ như bố mẹ nó”.

Anh Lê(thanhnien.vn)

Chồng vật vã vì nhu cầu cao nhưng vợ lại bắt “ăn chay”

Anh chàng mong tần suất chuyện ấy là 4, 5 lần/tuần nhưng cô vợ lại chỉ đáp ứng 1 đến 2 lần.
Cặp vợ chồng Ngọc Phú và Hải Yến chia sẻ những khúc mắc trong cuộc sống vợ chồng trên sóng "Vợ chồng son" 

Đến với “Vợ chồng son”, các cặp đôi không ngại ngần chia sẻ điều thầm kín trong “chuyện ấy”. Có những câu chuyện hài hước khiến khán giả bật cười nhưng cũng có những khúc mắc khiến mọi người suy ngẫm.

Lê Hoàng Ngọc Phú (26 tuổi, quê Tiền Giang, nhân viên kinh doanh) và Nguyễn Hải Yến (23 tuổi, nhân viên quản lý dữ liệu) cũng đem đến chương trình câu chuyện thú vị. Yêu nhau 3 năm, “về chung một nhà” được hơn 1 năm nhưng cặp vợ chồng son vẫn chưa thể dung hòa chuyện chăn gối.

Ngọc Phú chia sẻ, ham muốn trong chuyện vợ chồng của anh khá cao nhưng vợ lại không chịu đáp ứng. Tần suất mong muốn của anh là 4 đến 5 lần/tuần nhưng vợ lại thường xuyên lấy lý do mệt mỏi để thoái thác và chỉ chấp nhận từ 1 đến 2 lần/tuần.
Ngọc Phú có nhu cầu cao trong "chuyện ấy" nhưng lại không được vợ đáp ứng đủ 
Anh chàng còn bị tra tấn bởi thói quen đặc biệt của vợ. Hải Yến có thường không mặc đồ khi ngủ, muốn được chồng ôm ấp nhưng lại từ chối làm “chuyện ấy”. Phải “ăn chay” trong hoàn cảnh như vậy, Ngọc Phú cảm thấy "vật vã".

“Vừa cởi đồ, vừa ôm nhau mà không cho làm gì hết trơn, em khó chịu lắm luôn. Dần rồi thì cũng quen…”, Phú ngậm ngùi chia sẻ.
Cô vợ có thói quen không mặc đồ khi ngủ nhưng vẫn bắt chồng "ăn chay"
MC Hồng Vân khuyên nhủ Ngọc Phú nên đổi mới “chuyện vợ chồng”, khơi gợi ham muốn của người vợ trẻ để cả hai cùng cảm thấy hứng thú với chuyện này.

“Một, hai lần em cho vợ chất lượng đủ, giống như mở cửa nhu cầu của vợ thì mọi chuyện sẽ ổn. Vợ em còn trẻ, chưa hiểu được chuyện đó, chưa cảm thấy đó là nhu cầu của mình. Không đúng về mặt tự nhiên đâu. Nên em phải là người mở chìa khóa thì em mới được đáp ứng nhu cầu”, MC Hồng Vân chia sẻ.

Ngọc Phú và Hải Yến quen nhau trong một buổi gặp mặt của fan truyện tranh. Thấy cô nàng dễ thương, anh chủ động cười làm quen nhưng không được đáp lại.
Mong muốn của Ngọc Phú là được vợ đáp ứng 4, 5 lần/tuần 
Tiếp tục đến làm quen ở buổi thứ 2, Ngọc Phú xin được Facebook của Hải Yến. Lúc này đã có bạn trai nên cô chỉ trò chuyện với anh vui vui chứ không có ý định tìm hiểu. Ngọc Phú phải kiên trì thời gian dài, cho đến khi cô nàng chính thức độc thân mới có cơ hội tiến tới.

Kỷ niệm đáng nhớ của cặp đôi trong thời gian yêu nhau là những lần Ngọc Phú dụ Hải Yến đi nhà nghỉ. Anh khăng khăng “vào đó chỉ nghỉ ngơi chứ không làm gì khác” và Hải Yến thất vọng tràn trề khi anh “nghỉ thật”. Phải sau vài lần quen với việc vào chốn riêng tư, Ngọc Phú mới dám “phá rào”.

Anh chàng giải thích, đó là chiêu trò tạo niềm tin cho bạn gái để dễ hành động về sau và anh đã thành công.

Sau 3 năm yêu nhau, cặp đôi về chung một nhà. Cả hai không tránh khỏi những cãi vã nhỏ nhặt thường ngày, ví như Hải Yến thấy chồng bừa bộn, thiếu quyết đoán, còn Ngọc Phú thấy vợ quá khó tính. Tuy vậy, họ vẫn hài lòng với cuộc hôn nhân hiện tại.

Theo danviet.vn

Thanh niên bắt được người yêu đi với bồ vào nhà nghỉ bất lực quỳ trước cửa nhà nghỉ suốt 2 tiếng cầu xin: “Em về đi”.

Mới đây câu chuyện được chia sẻ trong một group kín nhận được nhiều ý kiến trái chiều của CĐM về việc một thanh niên
Cụ thể vụ việc:

Nam thanh niên bắt gặp người yêu đi nhà nghỉ với người khác không làm gì được đành q.ùy gối ngoài nhà nghỉ gần 2 tiếng đồng hồ

Đúng là trong tình yêu người con trai luôn là người thiệt thòi , thôi bỏ cô ta đi bạn ơi , cô ta đã că’m sừng bạn rồi sao bạn còn níu kéo làm gì
Biết tin bạn gái đang ở nhà nghỉ cùng một người lạ mặt, nam thanh niên liền tức tốc đến đó.
Không làm được gì thì đành q.ùy gối ngoài nhà nghĩ gần 2 tiếng đồng hồ. Chủ nhà nghỉ ra khuyên mãi vẫn không chịu về.
Đúng là trong tình yêu người con trai luôn là người thiệt thòi, thôi bỏ cô ta đi bạn ơi, cô ta đã că’m s.ừng bạn rồi sao bạn còn níu kéo làm gì

Bài viết cũng nhận được nhiều sự quan tâm và chia sẻ từ CĐM:
Những bình luận trái chiều của CĐM
Nhiều người lên a’n hành động của thanh niên quá hồ đồ
Và vẫn là câu nói huyền thoại này
Theo xem.vn

Bồ nhí cả gan dằn mặt vợ vì 'dám có bầu', cô chết đứng khi biết bí mật động trời ả tiết lộ

Lấy nhau được gần 2 năm, sau 1 thời gian chạy chữa mãi thì giờ cô mới có bầu. Trong khi ai nấy đều vui mừng thì Mạnh lại tỏ ra không mấy thiết tha. Nguyệt linh cảm 1 điều gì đó chẳng lành?
Nguyệt và Mạnh lấy nhau được gần 2 năm, sau 1 thời gian chạy chữa mãi thì giờ cô mới có bầu. Trong khi ai nấy đều vui mừng thì Mạnh lại tỏ ra không mấy thiết tha. Nguyệt linh cảm 1 điều gì đó chẳng lành? Liệu có khi nào anh đi ra ngoài tìm con rơi con vãi, nên giờ chính thê có bầu anh mới dửng dưng như vậy?

Nhưng rồi chẳng phải để cô phải tò mò lâu, bồ nhí của chồng cũng tự tìm tới tận nhà. Buổi chiều chủ nhật hôm ấy, Mạnh bảo có việc nên đi ra ngoài. Nguyệt thì ở nhà dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị đồ tối ăn lẩu.

Đang lúi húi dưới bếp thì cô nghe tiếng xe máy dừng ở sân nhà mình, chạy ra thì cô bất ngờ thấy 1 người phụ nữ lạ mặt. Cô ta bụng khá to, Nguyệt đoán chừng đang bầu 6 tháng.

Chưa kịp hỏi thì ả kia hách dịch, bước xuống hỏi Nguyệt:

- Đây là nhà của anh Mạnh phải không?

- Đúng rồi, cô là ai? Sao vào đây mà ăn nói xấc xược, không thưa hỏi gì hết vậy?

- Thế chắc chị là chị Nguyệt nhỉ! Nghe danh đã lâu mà nay mới có dịp gặp, đúng là hiền quá hóa ngu y như lời đồn.

- Cô nói cái gì thế? Cô là ai mà dám tới nhà tôi nói xằng nói bậy?

- Nói thế nào nhỉ, tôi là mẹ của con trai anh Mạnh! Như vậy thì đủ quyền để tới đây chưa?

Nguyệt sợ hãi, hoảng hốt, loạng choạng suýt ngã. Cô phải bám vào thành cửa, run run mãi mới nói nên lời:

- Cô nói láo! Chồng tôi đời nào có bồ nhí bên ngoài.

- Chị không nói thì tôi còn tưởng chị ngu, chị nói ra câu đó khiến tôi không còn nghi ngờ gì thêm nữa.

- Cô…

Nguyệt tức nghẹn tận họng, cô ả kia lại vênh mặt lên thách thức:

- Chị nói đi, sao chị dám mang bầu? Anh Mạnh đã nói chị không có khả năng làm mẹ, tôi sinh con xong sẽ đường đường chính chính về ngôi nhà này! Chị định cản đường chúng tôi đấy à? Tôi nói cho mà biết, đừng có mơ!

Nguyệt sốc, cô không rõ Mạnh đã nói những gì với ả mà dám hống hách tới như vậy? Cô vừa tức, vừa sợ, lập tức la làng:

- Mẹ ơi, mẹ về đây mà xem bồ nhí của anh Mạnh tới dằn mặt chính thê này! Về mà xem bồ nhí ăn vạ đòi về nhà này chung sống này…
Thấy ồn ào, nhiều người hàng xóm cũng chạy sang. Lúc này, Nguyệt ngồi bệt xuống, ôm bụng và khóc nấc lên. Ai nấy đều thương cảm và chạy tới dỗ dành cô. Nhiều cô chú khác thì lên tiếng bênh vực, mắng nhiếc ả bồ nhí, nhưng cô ta cũng chẳng vừa, vênh mặt lên:

- Không phải đuổi, đây tự đi. Nhưng nhớ đấy, sớm muộn gì tôi cũng sẽ về nhà này ở thôi.

Tối hôm đó, cả gia đình ngồi họp. Mạnh quỳ xuống xin lỗi Nguyệt, anh khẳng định chỉ là lầm lỡ chứ không có ý định cưới cô ta. Sự việc hôm nay xảy ra cũng vì anh kiên quyết đòi chia tay, ả không chịu nên làm lớn. 

Nguyệt chỉ biết khóc. Cô làm sao biết bao nhiêu phần trăm trong những lời nói của Mạnh là thật, bao nhiêu là giả?.

Nếu giờ cô tha thứ, đồng nghĩa với việc cô phải chấp nhận con riêng của chồng hay sao? Mà có chắc rằng ả bồ nhí ghê gớm kia có để cho cô yên?.

Nhưng nếu không tha thứ, cô sẽ ôm bụng bầu 4 tháng về mẹ đẻ và làm mẹ đơn thân? Trong đầu Nguyệt hiện giờ vẫn rối như tơ vò. Cô không biết phải quyết định thế nào cho cuộc hôn nhân này của mình nữa!

Kim Thanh (Theo Helino/giadinhmoi.vn)

Tội lỗi lớn nhất của đàn bà chính là đạp đổ hạnh phúc của người khác

Nếu có những người đàn bà biết dùng lương tri và đầu óc để suy nghĩ mà thắng được vài giây phút thể xác thì biết bao mái ấm, bao hạnh phúc đã không bị đạp đổ. Làm đàn bà, hơn nhau ở sự lựa chọn. Lựa chọn làm kẻ thứ bà là lựa chọn độc ác và tàn nhẫn nhất!
Sai lầm lớn nhất trong cuộc đời người đàn bà chính là lựa chọn làm người thứ ba. Bởi khi ngủ với một người đàn ông có vợ, đó không còn là chuyện của hai người nữa. Đằng sau đó là một gia đình, một mái ấm, là những đứa con và nỗi đau của một người phụ nữ khác.

Đàn ông ngoại tình đã sai, đàn bà chấp nhận làm nhân tình của người có vợ còn sai gấp trăm lần. Đàn bà thường ngụy biện rằng nếu đàn ông không thương yêu, không mở lòng trước thì đời nào đàn bà dám ngã vào lòng? Họ cũng ngụy biện rằng đó là tình yêu, là cảm xúc đích thực thì có gì là sai? Người thứ ba à, đừng nhân danh tình yêu cho một hành động ích kỉ và tàn nhẫn như thế.

Một câu chuyện có thật ngay ở quê tôi mà mấy năm qua rồi nhưng ai nhắc lại cũng thấy đau lòng. Anh chồng trong lúc vợ mang thai đã lén lút qua lại với người cũ. Họ thường xuyên đi nhà nghỉ, đi khách sạn với nhau. Chị vợ biết, đau đớn đến cùng cực. Lúc đó chị mang thai khoảng tháng thứ 4. Chị đến xin ả đàn bà kia buông tha chồng để con chị có cha. Ả đàn bà kia chẳng những không xấu hổ mà còn thách thức. Ả lôi những tin nhắn, những tấm hình lúc hai người quấn nhau trên giường cho người vợ xem. Chị vợ ra về trong căm giận, uất ức. Bao nhiêu suy nghĩ tiêu cực kéo đến, quá tuyệt vọng chị đã nhảy cầu tự vẫn.

Chừng nào trên đời này còn những ả đàn bà không biết xẩu hổ, ăn nằm với chồng người khác thì chừng đó vẫn còn những câu chuyện rất đau lòng. Đâu phải đơn giản là chuyện hai người yêu nhau thì đến với nhau, đâu đơn giản khi phát hiện ngoại tình thì kí đơn ly hôn rồi đường ai nấy đi. Nỗi đau vẫn còn ở lại, những vết hằn lên tuổi thơ của những đứa trẻ kéo dài đến mãi sau này.


Là đàn bà dại dột, ngây thơ hay quá nông cạn mà không màng đến hậu quả khi cướp chồng người? Phận đàn bà nhỏ bé, muốn được yêu thương, muốn được trân trọng thì sao nỡ giành giật hạnh phúc của một người đàn bà khác? Người thứ ba chỉ là kẻ qua đường, người đàn ông kia chỉ là vài ba giây phút đam mê nhục dục. Còn với người vợ, gia đình là mồ hôi, nước mắt, là công sức cả đời gây dựng. Người chồng với họ là cuộc sống, là chỗ dựa và người cha cho những đứa con.


Trong cuộc đời này, nếu những người đàn bà biết từ chối đàn ông có vợ thì đã không có những gia đình tan nát, đã không có những vết thương và những câu chuyện đau lòng. Nếu có những người đàn bà biết dùng lương tri và đầu óc để suy nghĩ mà thắng được vài giây phút thể xác thì biết bao mái ấm, bao hạnh phúc đã không bị đạp đổ. Làm đàn bà, hơn nhau ở sự lựa chọn. Lựa chọn làm kẻ thứ bà là lựa chọn độc ác và tàn nhẫn nhất!

An Giang: Chồng nhẫn tâm bán cả vợ mù cho người đàn ông khác!

Những tưởng cuộc sống bà cam chịu và cố đi cùng người chồng suốt cả cuộc đời, ngờ đâu trớ trêu thay người chồng lại nhẫn tâm “rao bán”… chính bà, ôm số tiền lớn bỏ đi và giao bà lại cho 1 người đàn ông xa lạ.

Hồng nhan bạc phận

Căn nhà nhỏ cạnh cánh đồng ấp Hòa Tây B, xã Phú Thuận (H.Thoại Sơn, tỉnh An Giang), là nơi bà Nguyễn Thị Hường (Năm Hường, 45 tuổi) sinh sống. Sinh ra trong 1 gia đình nghèo khó ở Lấp Vò (Đồng Tháp), đến tuổi đôi mươi, bà Năm Hường cùng xây dựng gia đình với ông Nguyễn Văn Chiến (hiện 50 tuổi). Tưởng cuộc sống nghèo nhưng cũng hạnh phúc, nhưng ngờ đâu, khi về chung sống, ông Chiến lộ “nguyên hình” là 1 người chồng vô trách nhiệm, lười lao động.
Bà Năm Hường kể lại câu chuyện đau khổ của mình – Ảnh: Tô Văn
Một tay bà Năm Hường phải gánh vác cuộc sống gia đình, nhất là sau khi sinh đứa con gái. Trong một lần đi bán vé số, bà Năm Hường vô ý bị cành cây quẹt trúng mắt. Do không có tiền để điều trị kịp thời, chỉ nhỏ nước muối sát trùng theo kiểu dân gian… nên đôi mắt bị nhiễm trùng, bà bị mù vĩnh viễn. Bóng tối cuộc đời ập đến với bà.

Và từ lúc bà Năm Hường bị mù, ông Chiến càng lún sâu vào rượu chè. Mỗi khi có rượu, là bà bị những trận đòn roi khủng khiếp, bởi chồng bà cho rằng bà đã trở thành gánh nặng của gia đình, không thể kiếm tiền cung phụng cho ông. Nhưng bà cam chịu tất cả…

Năm 2010, bà và ông Chiến rời bỏ Lấp Vò về ấp Hòa Tây B, xã Phú Thuận, H.Thoại Sơn, tỉnh An Giang, sinh sống. Khi mới về vùng đất mới này, ông Chiến có một chút thay đổi. Ông biết phụ vợ bán vé số, không còn chửi đánh bà và ít uống rượu. Bà vui mừng khôn xiết, tưởng chồng mình thay đổi.

Nhưng ngờ đâu đó chỉ qua là cái vỏ bọc bên ngoài của ông Chiến. Vì không lâu sau đó, bà nghe những người hàng xóm nói, ông Chiến đã có vợ bé. Bà Năm Hường không tin chồng mình lại đối xử với mình như thế. Một lần, chịu đựng hết nổi, bà liền hỏi chồng về lời đồn của hàng xóm, ngờ đâu ông Chiến không giải thích cho rõ mà đánh bà một trận thừa sống thiếu chết.

Từ dạo đó, ông Chiến ít về nhà, bỏ bà côi cút sống, mò mẫm trong căn nhà thiếu vắng bóng đàn ông. Cứ thế bà Năm Hường tự sống bằng những đồng tiền hàng ngày bà mò mẫm chống gậy đi bán vé số, tự giặt giũ, tự lo cho bản thân. Thấy cuộc sống khổ cực, bạc mệnh của bà Năm Hường như thế, cha mẹ bà liền cho một số vốn lớn để bà làm ăn. Đó là 3 cây vàng – tài sản lớn đối với bà, và cha mẹ mong bà tự lo cho cuộc sống côi cút của mình.

Khi hay tin bà Năm Hường có số tiền lớn trong tay, ông Chiến lập tức quay về, xin hứa sẽ sửa đổi tính tình, lo làm ăn. Vì nghe theo lời ngon ngọt của chồng, bà Năm Hường quyết định sắm chiếc tay ga cho chồng chạy lo công việc.
Căn nhà bà Hường và ông Chiến sinh sống rồi xảy ra chuyện buồn – Ảnh: Tô Văn
Thời gian sống hạnh phúc như thế trôi qua. Bỗng một hôm có người khách lạ tên là Mạnh ghé hỏi đường người… đàn bà mù, rồi làm quen với bà. Sau khi hiểu hoàn cảnh gia đình bà Năm Hường, trong những lần ghé chơi mà không có ông Chiến ở nhà, một hôm, bất ngờ ông Mạnh đặt vấn đề tình cảm! Nhưng bà không đồng ý, vì nghĩ rằng mình dù tàn tật, nhưng cũng là người đàn bà “có chủ”.

Lòng tốt hay sự sắp đặt?

Khi được ông Mạnh tỏ bày tình cảm, bà Năm Hường liền nói với chồng, như muốn chứng tỏ lòng chung thủy của mình. Tưởng đâu ông Chiến nổi trận lôi đình với người đàn ông kia, nhưng lạ thay, ông Chiến còn khuyến khích động viên bà nên tìm hiểu ông Mạnh nhiều hơn. Theo giải thích của ông, nếu có ông Mạnh, bà sẽ có người bầu bạn mỗi khi ông Chiến đi vắng.

Vào một buổi chiều khoảng giữa tháng 11.2017, ông Chiến đang ở nhà thì ông Mạnh ghé thăm bà. 2 người đàn ông chạm mặt, ông Chiến liền nói một cách cứng rắn: “Bây giờ thấy 2 người yêu nhau rồi đó, tôi sẽ giao vợ tôi cho Mạnh với điều kiện 2 người phải đưa tôi chiếc xe tay ga, chiếc nhẫn 6 chỉ, cùng 20 triệu đồng, tôi sẽ bỏ đi cho 2 người tự nhiên làm vợ chồng”.

Nghe chồng nói phũ phàng như vậy, bà Năm Hường bật khóc. Nhưng ông Mạnh liền tiến gần an ủi động viên bà, xúi bà đưa cho ông Chiến hết số tài sản đó, phần ông sẽ phụ thêm 20 triệu đồng, hẹn cuối tháng 11 đó nhờ ông Tư Mụ (ngụ cùng ấp) làm giấy tờ gồm biên nhận tài sản… giao vợ, và giấy ly hôn hợp thức hóa, thì ông Mạnh sẽ về sống chung với bà.

Từ khi làm giao kèo bằng miệng, ngay hôm sau, ông Mạnh dọn tới ở cùng bà và ông Chiến. Bà Năm phận mùa lòa, chỉ biết cam chịu. Tối đến, ông Chiến ngủ dưới bếp, nhường giường cho ông Mạnh ngủ cùng bà. Chỉ vài ngày sau đó, ông Chiến lặng lẽ rời khỏi nhà cùng với chiếc tay ga, 6 chỉ vàng kèm theo lời đanh đá: “Chúc 2 tụi mày sống hạnh phúc. Vĩnh biệt, tao đi đây!”.

“Hết tiền sẽ quay về”

Bà Năm Nho – hàng xóm của bà Năm Hường, cho biết: “Tôi có nghe ông Chiến nói ‘bán vợ’ cho ông Mạnh với giá 20 triệu đồng. Rồi ông Chiến “ôm” xe, ôm vàng… đi mất tiêu rồi. Ở nhà thì có 1 đứa con gái gả chồng Trung Quốc nhưng không biết lý do gì mà không gửi tiền phụ giúp bà Hường. Còn về ông Chiến thì có tính vũ phu, lười lao động sống theo “vạt áo đàn bà”. Tội nghiệp bà Năm Hường lắm chú ơi!”.

Từ lúc ông Chiến rời khỏi nhà, quên luôn lời giao kèo làm giấy chỗ ông Tư Mụ. Nhưng sau đó cũng là lúc ông Mạnh ít xuất hiện hơn. Mỗi tối, ông Chiến liên tục điện thoại khủng bố tinh thần bà: “Tao xài hết tiền là tao trở về, thì mày kêu thằng Mạnh biến ngay khỏi nhà, không thôi tao giết hết”.

Bà lo sợ, và lúc đầu chợt nghĩ, phải chăng đây là sự sắp đặt của ông Chiến để lấy tiền bà, thông qua màn kịch ‘bán vợ’? Vì qua cuộc trao đổi vợ, ngoài số tài sản còn kèm theo 20 triệu đồng mà ông Mạnh hứa sẽ thêm vào, nhưng số tiền ông Mạnh hứa đưa chưa thấy, mà chỉ lấy số tiền ba mẹ cho bà làm vốn sinh nhai mất sạch.

Nhìn bà Năm Hường lặng lẽ nhóm bếp, khói bếp cay xè hòa lẫn 2 dòng nước mắt khiến những người chứng kiến phải thốt lên: “1 người đàn bà mù tội nghiệp”.

Ông Huỳnh Văn Mạnh, Phó ban Nhân dân ấp Hòa Tây B, cho biết, thông tin ông Chiến ‘bán vợ’, Ban Nhân dân ấp có nghe người dân truyền miệng, nhưng chưa thấy kiện tụng gì cả. Do đó, địa phương định chờ ông Chiến về thì sẽ mời gia đình ông Chiến và ông Mạnh để giáo dục răn đe, đây là vụ việc vi phạm hôn nhân gia đình. “Còn về ông Chiến thì ông này trước giờ chỉ nghiện rượu, không làm mất an ninh trật tư của địa phương”, ông nói.

Tuy nhiên, điều đáng mừng là sau thời gian chung sống, ông Mạnh dường như đã cảm thông và đem lòng thương yêu bà Năm thực sự. Hiện, ông gần như ở hẳn tại nhà bà. Điều đáng cảm động là ông đã không cho bà mò mẫm đi bán vé số tiếm tiền xoay xở nữa, mà ông thay bà gánh vác tài chính. Hy vọng, đây chính là hạnh phúc cuối đời của bà.

(Tên một số nhân vật đã thay đổi)

Lấy được người chồng có tâm mới là cái phúc lớn nhất của người phụ nữ

Hạnh phúc đích thực trong cuộc đời này với một người phụ nữ là gì? Phải chăng là thật nhiều tiền, thật nhiều son phấn và quần áo đẹp? Đàn bà từng trải, va vấp nhiều sẽ nhận ra rằng những vật chất phù phiếm chẳng phải là thứ mang đến cho đàn bà sự bình yên thật sự. Đàn bà có chồng, điều cần nhất vẫn là một chữ Tâm của người đàn ông bên cạnh mình.

Ngày chị họ tôi lấy chồng, ba mẹ chị buồn ra mặt. Bởi bao nhiêu chàng trai giàu có, đẹp trai theo đuổi chị không chịu lấy. Cuối cùng lại chọn một anh giáo viên trường làng nghèo kiết xác. Ba mẹ chị từng ngăn cản một thời gian khi biết gia cảnh anh nghèo khó, mẹ anh lại đang bệnh. Nhưng chị kiên quyết, bảo rằng không lấy anh thì sẽ ở vậy suốt đời. Cuối cùng ba mẹ chị phải nhượng bộ chấp nhận.
Hạnh phúc của đàn bà vĩnh viễn không đo bằng son phấn, bằng bạc tiền mà chính là cái Tâm của người chồng bên cạnh – Ảnh minh họa: Internet
Đám cưới đơn sơ nhưng chị không giấu được niềm vui trong ánh mắt. Chị từng tâm sự với tôi, chị yêu và lấy chính con người anh chứ không phải vì bất kì điều gì khác. Bao nhiêu người tán tỉnh chị, ra sức khoe khoang của cải, vật chất mình có. Chồng chị thua kém những người đó về tiền tài nhưng tấm lòng anh dành cho chị hơn tất cả những thứ kia.

Đàn bà lấy chồng,, có người chọn cho mình người thật giàu có để mong nương dựa cả đời. Có người chọn người đẹp trai, ga lăng. Còn chị chọn chồng bởi tin rằng anh ấy sẽ là chỗ dựa bình yên nhất cho mình. Anh trưởng thành, vững chãi. Bất kể giông gió, khó khăn gì đều dang tay mà che chở cho người đàn bà của mình. Anh hiếm khi thề thốt, nói những lời mật ngọt với chị nhưng cái cách anh lặng lẽ quan tâm chinh phục hoàn toàn cô tiểu thư đỏng đảnh như chị.

Cưới chồng về, ai cũng nghĩ rồi chị sớm muộn gì cũng vỡ tan tành giấc mộng yêu đương ấy. Mẹ chị chép miệng: “Thương nhau đến mấy thì không có tiền thì làm sao hạnh phúc được”. Tôi cũng nghĩ rồi chị sẽ trở thành một người đàn bà nhàu nhĩ, mệt mỏi xác xơ và cơm áo gạo tiền.

Tôi đi học xa nên hai năm qua chưa gặp chị. Ngày về nhà, chị hẹn tôi đi uống cà phê với một vài người bạn thân của chị. Một người bạn chị hỏi: “Mày đã chán ngấy ông giáo làng của mày chưa?”. Chị cười: “Tại sao phải chán một người dùng cả chân tâm để đối đãi với mình?”.

Đàn bà cần gì hơn một người chồng đối đãi bằng cả chân tâm với mình? – Ảnh minh họa: Internet
Rồi chị kể, hai năm sống cùng khó khăn vất vả lắm nhưng tình yêu của anh dành cho chị chưa bao giờ vơi bớt. Khóc có người lau nước mắt, vui có người cùng chia. Những lúc vợ mệt mỏi, nóng sốt anh luôn tự tay pha nước cam, nấu cháo nài nỉ vợ ăn. Chiều nào trời chợt mưa cũng thấy anh mang áo mưa đến tận chỗ làm cho chị. Anh biết tính vợ mình hay quên.

Chuyện anh chia sẻ công việc nhà với vợ là chuyện thường xuyên. Thậm chí anh còn giặt cả đồ lót của vợ. Anh hiếm khi nói rằng mình yêu vợ cỡ nào nhưng chỉ cần vợ than mệt mỏi là anh liền xoa vai, bóp chân cho. Chị mang thai, sinh con cực nhọc. Anh cũng rộc người đi vì thức đêm trông con để vợ ngủ lấy sức.
Bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu khổ sở chị vẫn có chồng ở bên chia sẻ – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông có Tâm như thế, sao phải chán? Bao nhiêu người đàn bà có chồng giàu có, lắm tiền nhiều bạc nhưng chắc gì họ đã có phước phần như chị. Hạnh phúc của đàn bà vĩnh viễn không đo bằng son phấn, bằng bạc tiền mà chính là cái Tâm của người chồng bên cạnh. Phúc thay cho người đàn bà nào có được như chồng như thế!

Clip: Chồng có bồ nhí, vợ bị chị gái tình địch đến tận nhà đe dọa: “Tao cho mày hết đường làm ăn“

Cho rằng em gái mình không làm điều gì sai trai, khuất tất, người phụ nữ đã tới tận nhà cô vợ để dằn mặt.
Đoạn clip ghi lại một vụ cãi cọ, chửi bới gây xôn xao mạng xã hội ngày 7/3. Theo đó, người vợ có chồng ngoại tình, khi chị nhắn tin yêu cầu chồng về giải quyết chuyện gia đình, cho con gặp bố thì bị tình địch phản ứng.

Chị gái bồ nhí của chồng cùng vài người khác để đến tận nhà chửi bới, dọa dẫm người vợ tội nghiệp.

Trong clip, chị vợ tay bế con, đứng ở sân nhà, bên ngoài có nhiều người tới gây sự. 

"Mày bắt được chưa, mày không bắt được thì lấy bằng cớ đâu bảo con N. và chồng mày cặp với nhau", người chị gái lên tiếng.

"Nếu bắt được thì chị tính sao, cả thiên hạ người ta mù hết à", người vợ đáp trả.

"Con T. này (tên người vợ) mày ra khỏi thì bất kể lúc nào cũng hết đường làm ăn. Cái N. nó sai thì đưa đến đây cho mày đánh. Mày thích không, mày thích to mồm à, có biết tao là ai không.


Tao cho mày hết đường làm ăn. Mày thích gọi bất kể ai đến đây, tao ngồi đây, tao đợi mày", người phụ nữ tiếp tục đe dọa.

"Chị về hỏi lại xem ai động đến ai trước", chị vợ cũng lên tiếng đáp lời.
Người vợ bị người nhà tình địch đến đe dọa, ném đá

Ở đoạn clip tiếp theo, người chị của cô bồ cùng đám côn đồ đã leo hẳn lên bờ tường nhà để ném gạch, ném ngói vào nhà cô vợ. Thậm chí, họ cũng không thèm ái ngại gì dù đứa bé con đang đứng ngay cạnh.

Sự việc hiện vẫn đang thu hút nhiều sự chú ý trên mạng xã hội. 

Trình Ca / baodansinh.vn

Bị chồng chê xấu, vợ bảo: Kiếm gái đẹp về xem có hầu được đám thối tha lười nhác nhà anh không?

Ngày biết tin Thanh cưới Hà, cả cơ quan ai cũng kinh ngạc. Mọi người rỉ tai nhau rằng không ngờ 1 người cao ráo, đẹp trai, phong độ như anh mà lại đâm đầu vào cưới 1 cô vợ vừa lùn vừa béo như Hà. Thanh chỉ biết cười trừ, thực ra họ thắc mắc như vậy cũng chẳng sai.
Đúng là Thanh thích đẹp, nhưng sau 2 cuộc tình chóng vánh chẳng đi đến kết quả với 2 người con gái xinh như hoa, anh quyết định xuống nước rút kinh nghiệm. Thanh nghĩ bây giờ chọn vợ chẳng cần phải đẹp quá làm gì, chỉ cần nhan sắc tầm trung bình nhưng giỏi giang, có học thức là đủ rồi. “Chăm” người yêu đẹp rồi cuối cùng nó bỏ đi lấy thằng khác thì cũng tốn công, mất sức. Thấy Hà hiền lành, dịu dàng, lại có tài nấu ăn ngon, anh liền xấn đến tán tỉnh, hẹn hò yêu đương rồi đi đến kết hôn nhanh chóng chỉ như 1 cú điện xẹt.

Mọi thứ vừa sức chịu đựng của Thanh chỉ kéo dài cho đến lúc Hà hạ sinh đứa con gái thứ 2. Dáng người cô đã cục mịch, giờ sinh con xong lại xồ ra khiến anh ngao ngán. Thanh đã cố không tỏ thái độ nhưng đôi lần vợ chồng cãi vã cũng lỡ lời nói những câu bóng gió không mấy hay ho. Hà thừa biết chồng chê vợ xấu xí, lại đang lúc cô đơn vì chửa đẻ nên cứ tủi thân bật khóc.

Đi làm cả ngày về đã mệt mỏi, nghe mẹ với vợ đôi co, than vãn khiến Thanh nhức hết cả đầu. Anh đâm ra cáu bẳn, chán nản, rồi tự cảm thấy ngại ở gần vợ. Quá bức bách, đôi lần Thanh cũng ra ngoài tìm gái giải khuây.

Hà nghe phong thanh chuyện chồng ra ngoài gái gú nên cũng bực mình, nhưng vì không có chứng cứ gì nên không dám nói toẹt điều ấy ra. Cô mới chỉ nói ý tứ đến chuyện anh làm chồng nhưng không có trách nhiệm với vợ con, Thanh đã sừng cồ:

– Tôi ra ngoài kiếm tiền về cho mẹ con cô được ăn sung mặc sướng là vô trách nhiệm lắm sao? Thế cô sinh ra để làm gì?

Mẹ Thanh xưa nay vốn bảo thủ, lại đang ấm ức sẵn chuyện con dâu sinh nở mà bà ngoại không xúm xít chút gì nên thấy chúng nó cãi nhau thì còn đổ thêm dầu vào lửa:

– Làm dâu là phải biết gánh vác việc nhà chồng. Đừng tưởng mình là bà hoàng, muốn sao thì muốn.

Hà ức lắm, mọi lần cô nín nhịn nhưng hôm đó thì quyết định cự cãi. Mẹ Thanh tức tối, lại đuối lý nên nói cùn:

– Gớm, tưởng nền nã thế nào ra cũng chỉ là hạng quê mùa, ăn nói sỗ sàng. Người như cô may mà có thằng Thanh nó lấy, không thì cũng chả có ma nào thèm ngó!

Hà khựng lại, trân mặt quay sang nhìn chồng. Anh được nước nên mới xẵng giọng:

– Tôi lấy cô về chỉ là để có người đẻ con với chăm sóc bố mẹ tôi thôi.

Hà ứa nước mắt, không biết phải nói gì tiếp đó nữa. Cô lặng thinh 1 lúc rồi hùng hổ lao ra khỏi giường, nhanh chóng gấp quần áo của mình và 2 đứa con vào túi rồi đòi bỏ về nhà ngoại ngay tức thì.

– Cô đi đâu? – Thanh kéo tay vợ vằn mắt quát.

– Tôi đi đâu mặc kệ tôi. Anh cưới vợ chỉ để làm những chuyện đó không thì xin lỗi, anh tìm nhầm người rồi.

Hà cay đắng vùng tay anh ra khỏi người mình rồi kéo tay đứa con trai 3 tuổi đi cùng. Ra đến cửa, Thanh đã lao đến túm lấy thằng bé:
– Đi vào, kệ mẹ mày muốn đi đâu thì đi.

Anh nghĩ Hà chỉ làm màu dọa nạt mình thế thôi nên cũng kệ cho vợ ôm đứa con gái 5 tháng tuổi ra khỏi nhà.

Chẳng ngờ Hà đưa con về nhà ngoại thật. Thanh có điện thoại thế nào cô cũng nhất định không chịu cầm máy. Lúc này anh mới nhận ra tầm quan trọng của cô vợ xấu xí thường bị chồng chê bai, trách móc đối với cuộc sống của gia đình.

Mấy ngày hôm sau, cả nhà nháo nhào không còn ai lo chuyện cơm nước. Trước đây, việc chợ búa nấu cơm do mẹ Thanh phụ trách, lau dọn nhà cửa thì em gái anh đảm đương. Từ ngày Hà về làm dâu, mọi việc đều dồn hết vào tay cô. Mẹ chồng quen thong dong suốt mấy năm qua, bây giờ phải lụm cụm xuống bếp, cô em chồng quen thói ngủ đến gần giờ đi làm mới xuống nhà ăn sáng, nay phải dậy sớm để nấu nướng phụ mẹ. Chiều về, mọi người phải tự bỏ quần áo vào máy giặt, tự lau chùi phòng của mình. Điều đáng nói là thằng con lớn đã quen hơi mẹ, dù 3 tuổi nhưng vẫn cứ khóc ngằn ngặt đòi mẹ, trong nhà chẳng có ai hiểu được nó, từ nết ăn đến nết ngủ bằng Hà.

Mọi việc sinh hoạt trong nhà rối tung hết cả lên. Thanh cuống quýt điện thoại về, tính nhờ mẹ vợ khuyên giải cô giùm mình. Ngờ đâu bà lại chuyển máy sang cho cô em vợ. Lần đầu tiên Thanh bị con bé nói thẳng vào mặt, anh thấy bẽ bàng, ê chề quá. Chẳng biết làm thế nào, Thanh nuốt nghẹn nhắn tin cho vợ dọa dẫm:
– Cô mà không về tôi sẽ ly hôn.

Ngay tức khắc tin nhắn chuyển về:
– Ly hôn thì ly hôn. Xem ai đủ sức hầu hạ đám thối tha biếng nhác nhà anh!

Thanh tức chí ném cái điện thoại xuống đất. Anh ngây ra nhìn những mảnh vỡ rơi vãi trên sàn, cảm thấy hoang mang, chông chênh khó tả.

Thanh chỉ định gây sức ép để buộc vợ về nhưng thật không ngờ cô còn làm đơn li dị trước cả anh. Thanh bối rối quá, cố vắt óc nghĩ ra điểm yếu nào đó để níu kéo vợ. Anh bảo:
– Nếu ly hôn đừng hòng cô có được thằng Tít.

Ngờ đâu Hà lại cứng rắn:
– Anh nuôi được thì cứ giành lấy mà nuôi.

Nói là làm, Hà đốc thúc người bạn làm luật sư của mình đẩy nhanh tiến độ ly hôn. Thanh thấy rệu rã, đuối sức thật sự. Không có vợ ở nhà đã khốn khổ, nhìn đứa con nhỏ gầy rộc, bơ phờ, rầu rĩ ngồi ở góc tường nhìn mình sợ sệt không nói cũng chẳng cười làm anh cảm giác như bị đày xuống địa ngục.

Trong quãng thời gian chờ đợi phía tòa án đưa ra quyết định cuối cùng, Thanh nhiều lần lấy lý do con ở nhà nhớ mẹ nên gọi cô lên thăm thằng bé. Hà cũng mặc kệ. Thanh biết mình thua thật rồi, chẳng còn cách nào khác, anh buộc lòng phải nín nhịn, chủ động đưa con về quê ngoại trả cho vợ.

Mất Hà rồi, Thanh mới thấy 1 khoảng trống lớn trong cuộc sống của mình. Anh luôn nhốt mình trong phòng uống rượu, cảm thấy lạc lõng, cô đơn vô cùng. Những đêm đó Thanh chẳng thể nào ngủ được, cứ mỗi lần nhắm mắt, hình ảnh cô vợ xấu xí bị chồng ghẻ lạnh và những đứa con của mình lại hiển hiện, làm anh thấy nhói đau. Thanh ứa nước mắt, giờ này hối hận cũng chẳng kịp nữa rồi…

Nguồn: Webtretho
 

© Copyright 2014-2019 Relax Việt

Quản trị Blog: Clip Hài Vui Nhộn
Email:mr_sok164@yahoo.com.vn
Supported by Relax Việt